Đền thánh Assisi đón nhận thi thể chân phước Carlo Acutis, niềm vui của linh mục quản nhiệm Marco Gaballo

2273 lượt xem

Thi thể của chân phước Carlo Acutis (bây giờ gần như là thánh) đã yên nghỉ ở Đền thánh Santa Maria Maggiore – Thánh địa Spogliazione, ở đây Thánh Phanxicô Assisi đã quyết định bỏ hết của cải trần gian để chỉ sống cho Chúa, hơi giống cuộc đời của thiếu niên Carlo Acutis, chỉ yêu mến bí tích Thánh Thể. Assisi là  nơi hành hương danh tiếng, nhưng kể từ năm 2019 có rất nhiều người trẻ đến đây để suy nghĩ về quyết định bỏ hết mọi chuyện trần gian của Thánh Phanxicô Assisi và cầu nguyện ở mộ của chân phước Carlo. Chúng tôi hỏi chuyện linh mục quản nhiệm Marco Gaballo để biết bầu khí những ngày này ở Assisi.

Carlo Acutis yên nghỉ tại Thánh địa Spogliazione, cha nghĩ gì về việc chân phước Carlo Acutis gắn kết với nơi của Thánh Phanxicô Assisi?

Linh mục quản nhiệm Marco Gaballo: Trước khi qua đời, Carlo xin được chôn cất ở thị trấn của Thánh Phanxicô và Thánh Clara. Carlo đã nói về ước muốn này: “Assisi là thành phố tôi hạnh phúc nhất”. Dù không ở trong nhóm Phan Sinh nào nhưng Carlo xem Thánh Phanxicô là điểm tựa gần gũi nhất, tin tưởng nhất để đi theo Chúa Giêsu. Carlo có nói đùa: “Tôi muốn thành thánh, nhưng không giống như Thánh Phanxicô, ngài chỉ ăn chay năm tuần Mùa Chay”, nhưng thật ra Thánh Phanxicô theo chế độ tu khổ hạnh nghiêm nhặt, không ai bắt chước được, kể cả những người bạn trung thành nhất của ngài. Đây là điều đáng kể với chúng ta. Phanxicô và Carlo ở nơi có thông điệp rất mạnh: Phanxicô với việc từ bỏ mọi chuyện thế gian đã cho Carlo thấy đây là ý nghĩa cho quyết định của mình. Sau tám thế kỷ, Carlo cho thấy sự mới mẻ và lôi cuốn của Thánh Phanxicô sống động hơn bao giờ hết ở thời buổi này.

Mỗi ngày cha đều sống với niềm vui ở bên cạnh Carlo tại Đền thánh. Dòng người hành hương, giáo dân, khách du lịch đến đây như thế nào, họ nói gì với cha, chứng từ nào làm cha xúc động nhất?

Đúng là dòng người hành hương rất ấn tượng và ngày càng đông hơn, đa số là người trẻ, thậm chí cón rất nhỏ, các em có tinh thần học hỏi và trưởng thành cao. Theo tôi, mộ của Carlo là yếu tố nổi bật nhất: ngôi mộ làm việc như một nhà máy điện, ngược với truyền thống thường cho mộ là nơi của đau buồn, của nước mắt, đánh dấu một đời đã hết, một quan hệ đã xong. Nhưng ở mộ của Carlo, câu chuyện và cuộc sống bắt đầu lại, ngôi mộ có một động lực, một sức sống mới, đặc biệt với những người mà nỗi đau và chấn thương của họ vẫn còn nóng, họ tìm được ở đây sức mạnh, năng lực nội tâm mới để đối diện với hoàn cảnh của mình. Thêm nữa nhiều người còn tìm được những hướng đi mà tôi không thể nhớ hết, tôi thấy được họ đã suy nghĩ về họ, về quan hệ của họ với vật chất, với đức tin, với bí tích Thánh Thể. Nhất là sự về sống lại, về cái chết mà văn hóa thời nay muốn loại bỏ.

Cha tìm thấy điểm tương đồng nào giữa Carlo Acutis và Thánh Phanxicô, vì sao Carlo yêu quý Thánh Phanxicô nghèo hèn đến vậy?

Thoạt nhìn có vẻ như không có gì có thể so sánh Thánh Phanxicô và Carlo Acutis. Có quá nhiều khác biệt: tám thế kỷ xa nhau, một khoảng cách khó có thể vượt qua, nhưng những gì gắn kết họ thì lại nhiều. Cả hai đều trọn vẹn hướng về Chúa Giêsu, cả hai theo cách riêng của mình tận hiến đời mình cho Tin Mừng, hoa trái của họ tiếp tục sinh sôi sau khi họ qua đời và theo nhiều cách rất khác nhau, cả hai nhắc chúng ta đừng theo một hình mẫu cố định, dù mẫu hình này đạo đức đến đâu, và phải có trách nhiệm với đời mình.

Cha đón nhận tin phong thánh của chân phước Carlo như thế nào?

Chúng tôi quá đỗi vui mừng khi nghe tin. Chuông các nhà thờ chính ở Assisi vang lên lúc 10:30 sáng thứ năm hôm đó; trưa hôm đó cha quản nhiệm Jean Claude báo tin cho mọi người ở thánh đường Spoliation trước sự chứng kiến của cha mẹ Carlo, những người hành hương có mặt, nhân viên làm việc ở thánh đường. Về các sự kiện trong tương lai, chúng tôi chưa có kế hoạch gì, chúng tôi chờ tuyên bố chính thức.

Xin cha cho biết mối quan hệ của cha và Carlo Acutis, và vì sao người trẻ ngày nay nên theo gương của Carlo Acutis…

Tạ ơn Chúa, đời sống của tôi được gắn kết với đời sống của Thánh Phanxicô và chân phước Carlo. Tôi chưa bao giờ có thể tưởng tượng hay mơ về tất cả những điều này:  một đặc ân chưa từng có và tôi thấy mình không xứng đáng, tôi được giúp những người đến đây để nhận ơn từ dòng ân sủng Chúa đã mở ra. Đặc biệt tôi nghĩ đến những người trẻ, những người còn rất nhỏ đến đây để được ơn. Với họ, Carlo minh chứng việc theo Chúa Giêsu và lời dạy của Ngài sẽ không lấy đi những gì tốt đẹp trong cuộc sống con người. Như Carlo, chúng ta có thể là thánh, thổi kèn saxophone, lướt Internet, chơi nhiều môn thể thao và yêu động vật.

Marta An Nguyễn dịch

Nguồn:phanxico.vn