Suy Niệm Chúa Nhật II Mùa Chay C: Mùa Chay – Hành trình biến đổi

139 lượt xem

Bài đọc 1 St 15,5-12.17-18

Thiên Chúa lập giao ước với ông Áp-ram vì ông tin Chúa.

Bài trích sách Sáng thế.

5 Khi ấy, Thiên Chúa đưa ông Áp-ram ra ngoài và phán : “Hãy ngước mắt lên trời, và thử đếm các vì sao, xem có đếm nổi không.” Người lại phán : “Dòng dõi ngươi sẽ như thế đó !” 6 Ông tin Đức Chúa, và vì thế, Đức Chúa kể ông là người công chính.

7 Người phán với ông : “Ta là Đức Chúa, Đấng đã đưa ngươi ra khỏi thành Ua của người Can-đê, để ban cho ngươi đất này làm sở hữu.” 8 Ông thưa : “Lạy Đức Chúa, làm sao mà biết là con sẽ được đất này làm sở hữu ?” 9 Người phán với ông : “Đi kiếm cho Ta một con bò cái ba tuổi, một con dê cái ba tuổi, một con cừu đực ba tuổi, một chim gáy và một bồ câu non.” 10 Ông kiếm cho Người tất cả những con vật ấy, xẻ đôi ra, và đặt nửa này đối diện với nửa kia ; còn chim thì ông không xẻ. 11 Mãnh cầm sà xuống trên các con vật bị giết, nhưng ông Áp-ram đuổi chúng đi.

12 Lúc mặt trời gần lặn, thì một giấc ngủ mê ập xuống trên ông Áp-ram ; một nỗi kinh hoàng, một bóng tối dày đặc bỗng ập xuống trên ông.

17 Khi mặt trời đã lặn và màn đêm bao phủ, thì bỗng có một lò nghi ngút khói và một ngọn đuốc cháy rực đi qua giữa các con vật đã bị xẻ đôi. 18 Hôm đó, Đức Chúa lập giao ước với ông Áp-ram như sau :

“Ta ban cho dòng dõi ngươi đất này,

từ sông Ai-cập đến Sông Cả, tức sông Êu-phơ-rát.”

Đáp ca     Tv 26,1.7-8a.8b-9abc.13-14 (Đ. c.1a)

Đ.Chúa là nguồn ánh sáng và ơn cứu độ của tôi,
tôi còn sợ người nào ?

1Chúa là nguồn ánh sáng và ơn cứu độ của tôi,
tôi còn sợ người nào ?
Chúa là thành luỹ bảo vệ đời tôi,
tôi khiếp gì ai nữa ?

Đ.Chúa là nguồn ánh sáng và ơn cứu độ của tôi,
tôi còn sợ người nào ?

7Lạy Chúa, cúi xin Ngài nghe tiếng con kêu,
xin thương tình đáp lại.
8aNghĩ về Ngài, lòng con tự nhủ :
hãy tìm kiếm Thánh Nhan.

Đ.Chúa là nguồn ánh sáng và ơn cứu độ của tôi,
tôi còn sợ người nào ?

8bLạy Chúa, con tìm thánh nhan Ngài,
9abcxin Ngài đừng ẩn mặt.
Tôi tớ Ngài đây, xin đừng giận mà ruồng rẫy,
chính Ngài là Đấng phù trợ con.

Đ.Chúa là nguồn ánh sáng và ơn cứu độ của tôi,
tôi còn sợ người nào ?

13Tôi vững vàng tin tưởng
sẽ được thấy ân lộc Chúa ban trong cõi đất dành cho kẻ sống.
14Hãy cậy trông vào Chúa, mạnh bạo lên, can đảm lên nào !
Hãy cậy trông vào Chúa.

Đ.Chúa là nguồn ánh sáng và ơn cứu độ của tôi,
tôi còn sợ người nào ?

Bài đọc 2 Pl 3,17 – 4,1 

Đức Ki-tô sẽ biến đổi thân xác yếu hèn của chúng ta nên giống thân xác vinh hiển của Người.

Bài trích thư của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Phi-líp-phê.

3 17 Thưa anh em, xin hãy cùng nhau bắt chước tôi, và chăm chú nhìn vào những ai sống theo gương chúng tôi để lại cho anh em. 18 Vì, như tôi đã nói với anh em nhiều lần, và bây giờ tôi phải khóc mà nói lại, có nhiều người sống đối nghịch với thập giá Đức Ki-tô : 19 chung cục là họ sẽ phải hư vong. Chúa họ thờ là cái bụng, và cái họ lấy làm vinh quang lại là cái đáng hổ thẹn. Họ là những người chỉ nghĩ đến những sự thế gian. 20 Còn chúng ta, quê hương chúng ta ở trên trời, và chúng ta nóng lòng mong đợi Đức Giê-su Ki-tô từ trời đến cứu chúng ta. 21 Người có quyền năng khắc phục muôn loài, và sẽ dùng quyền năng ấy mà biến đổi thân xác yếu hèn của chúng ta nên giống thân xác vinh hiển của Người.

4 1 Bởi vậy, hỡi anh em thân mến lòng tôi hằng tưởng nhớ, anh em là niềm vui, là vinh dự của tôi. Anh em rất thân mến, anh em hãy kết hợp với Chúa mà sống vững vàng như vậy.

Tung hô Tin Mừng

Từ đám mây sáng chói, tiếng Chúa Cha phán rằng :
Đây là Con yêu dấu, làm vui thoả lòng Ta, hãy vâng nghe lời Người.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca. Lc 9,28b-36

28b Khi ấy, Đức Giê-su lên núi cầu nguyện đem theo các ông Phê-rô, Gio-an và Gia-cô-bê. 29 Đang lúc Người cầu nguyện, dung mạo Người bỗng đổi khác, y phục Người trở nên trắng tinh chói loà. 30 Và kìa, có hai nhân vật đàm đạo với Người, đó là ông Mô-sê và ông Ê-li-a. 31 Hai vị hiện ra, rạng ngời vinh hiển, và nói về cuộc xuất hành Người sắp hoàn thành tại Giê-ru-sa-lem. 32 Còn ông Phê-rô và đồng bạn thì ngủ mê mệt, nhưng khi tỉnh hẳn, các ông nhìn thấy vinh quang của Đức Giê-su, và hai nhân vật đứng bên Người. 33 Đang lúc hai vị này từ biệt Đức Giê-su, ông Phê-rô thưa với Người rằng : “Thưa Thầy, chúng con ở đây, thật là hay ! Chúng con xin dựng ba cái lều, một cho Thầy, một cho ông Mô-sê, và một cho ông Ê-li-a.” Ông không biết mình đang nói gì. 34 Ông còn đang nói, thì bỗng có một đám mây bao phủ các ông. Khi thấy mình vào trong đám mây, các ông hoảng sợ. 35 Và từ đám mây có tiếng phán rằng : “Đây là Con Ta, người đã được Ta tuyển chọn, hãy vâng nghe lời Người !” 36 Tiếng phán vừa dứt, thì chỉ còn thấy một mình Đức Giê-su. Còn các môn đệ thì nín thinh, và trong những ngày ấy, các ông không kể lại cho ai biết gì cả về những điều mình đã thấy.

Thiên Chúa Bày Tỏ Vinh Quang

St 15,5-12.17-18; Pl 3,17-4,1; Lc 9,28b-36

Tin Mừng Chúa Nhật II Mùa Chay kể lại biến cố Chúa Giêsu biến hình trên núi, trước sự chứng kiến của ba môn đệ thân tín là “Phêrô, Giacôbê và Gioan” (Lc 9,28). Đây là lần duy nhất Chúa Giêsu biến hình trước mặt các môn đệ:

“Dung mạo Người bỗng đổi khác, y phục Người trở nên trắng tinh chói lòa” (Lc 9,29).

  1. Ý nghĩa của biến cố biến hình

Quả thế, biến cố biến hình có một ý nghĩa thần học liên hệ tới mầu nhiệm nhập thể, tử nạn và phục sinh của Chúa Giêsu. Biến hình xác nhận biến cố nhập thể. Khi Con Thiên Chúa nhập thể làm người, vinh quang của thiên tính bị ẩn dấu. Việc Chúa Giêsu biến hình hé mở phần nào vinh quang của thiên tính cho các môn đệ. Biến hình giúp họ chuẩn bị đón nhận cuộc tử nạn sắp diễn ra. Biến hình còn báo trước vinh quang phục sinh và minh chứng rằng Chúa Giêsu hoàn tất lề luật (Môsê) và lời các tiên tri (Êlia).

Nhưng không chỉ dừng lại những điều này, biến cố này còn là một kinh nghiệm tuyệt vời về niềm vui và hạnh phúc khi vinh quang huy hoàng của Thiên Chúa được tỏ lộ. Trong ngày đó, Chúa Giêsu tràn đầy niềm hạnh phúc, Người xuất thần. Ánh sáng là dấu chỉ của tất cả điều này. Ánh sáng phát xuất từ chính Người. Chúa Giêsu tỏa sáng như một luồng sáng. Niềm vui tình yêu Ba Ngôi lan tỏa trong Người. Lời Chúa Cha xác nhận: “Đây là Con Ta yêu dấu” (Mt 9,7). Đám mây bao phủ trên núi là biểu tượng về sự hiện diện của Chúa Thánh Thần vốn là “niềm vui thỏa” trong Ba Ngôi.

  1. Ý nghĩa của thân xác

Cũng như tất cả những biến cố trong đời Chúa Giêsu, biến hình là một mầu nhiệm liên quan đến vận mệnh của chúng ta. Thánh Phaolô trong bài đọc II cung cấp cho chúng ta chìa khóa để áp dụng biến cố này với chúng ta. Ngài nói:

“Quê hương chúng ta ở trên trời, và chúng ta nóng lòng mong đợi Đức Giêsu Kitô từ trời đến cứu chúng ta. Người có quyền năng khắc phục muôn loài, và sẽ dùng quyền năng ấy mà biến đổi thân xác yếu hèn của chúng ta nên giống thân xác vinh hiển của Người” (Pl 3,2-21).

Theo ý nghĩa này, biến cố biến hình là một cửa sổ mở ra cho tương lai chúng ta; nó báo trước cho chúng ta biết rằng một ngày kia thân xác hay hư nát của chúng ta sẽ được biến đổi thành ánh sáng vinh hiển nên giống với thân xác vinh hiển của Chúa; nó còn là một luồng sáng chiếu vào đời sống hiện tại, giúp chúng ta hiểu rằng thân xác này là đền thờ Chúa Thánh Thần ngự. Vì thế, biến hình cũng là cơ hội để suy tư về giá trị của thân xác.

Đối với Kinh Thánh, thân xác không phải là một yếu tố tùy phụ hay tách biệt nơi con người; thân xác là toàn bộ con người. Thân xác được Thiên Chúa trực tiếp tạo dựng, được Người biến đổi (x. St 1,17tt); thân xác được Ngôi Lời đảm nhận trong mầu nhiệm nhập thể và được Chúa Thánh Thần thánh hóa trong bí tích Rửa Tội.

Theo Kinh Thánh, con người lộng lẫy và rạng ngời nhờ thân xác. Thánh vịnh gia cảm tác:

“Tạng phủ con, chính Ngài đã cấu tạo,
dệt tấm hình hài trong dạ mẫu thân con.
Tạ ơn Chúa đã dựng nên con cách lạ lùng,
công trình Ngài xiết bao kỳ diệu!” (Tv 139,13-14).

Quả thật, trong tất cả công trình của Thiên Chúa, không có gì đẹp hơn thân xác con người. Thân xác được tiền định để chia sẻ vinh quang đời đời với linh hồn. Charles Péguy cho rằng:

“Thân xác và linh hồn cùng chia sẻ vinh quang đời đời hoặc phải chịu cảnh giam cầm vĩnh cửu.”

Không như lạc giáo Manikê và Ngộ Đạo thuyết cho rằng cứu độ là loại bỏ thân xác để chỉ lấy linh hồn, Kitô giáo loan báo ơn cứu độ bao gồm cả thân xác và linh hồn.

Ngày nay, chúng ta đang sống trong một xã hội bị thống trị bởi nền văn hóa tôn thờ thân xác. Thân xác con người, đặc biệt thân xác phụ nữ, bị coi như một món hàng, như trò chơi tình dục. Người ta không còn tôn trọng thân xác trong mối liên hệ với linh hồn, với nhân vị và phẩm giá con người. Cả những ý tưởng về cái đẹp cũng được quan niệm rất nghèo nàn. Người ta chăm sóc vẻ đẹp bên ngoài, mà ít chú ý và trau dồi vẻ đẹp bên trong, vẻ đẹp của tâm hồn.

  1. Tôn vinh Thiên Chúa nơi thân xác chúng ta

Biến hình còn là thông điệp về cái đẹp. Nhà thần học Chính Thống Pavel Evdokimov viết một cuốn sách có tựa đề “Thần học về cái đẹp,” khi phân tích bức Icôna Chúa biến hình trên núi Tabor và lời các môn đệ: “Thưa Thầy, chúng con ở đây thật là tốt!” (Lc 9,33). Ông cho rằng Chúa Giêsu chiếu tỏa vẻ đẹp của Người. Vẻ đẹp đó đến từ bên trong, được diễn tả ra bên ngoài nhờ thân xác.

Biến hình theo ý nghĩa này là một thông điệp đặc biệt gửi tới mọi người hôm nay. Như thánh Phaolô yêu cầu các Kitô hữu sơ khai:

“Vậy anh em hãy vinh danh Thiên Chúa trong thân xác của anh em” (1 Cr 6,19).

Đối với những ai sống ơn gọi hôn nhân, anh chị em hãy tôn vinh Thiên Chúa trong thân xác mình khi chúng ta biết làm cho thân xác trở nên quà tặng tình yêu cho nhau và là phương tiện để kết hợp nên một với người phối ngẫu trong hôn nhân.

Đối với những ai sống đời tu trì, anh chị em hãy vinh danh Thiên Chúa trong thân xác mình khi biến thân xác thành quà tặng trực tiếp và “hy lễ sống động” cho Thiên Chúa để phục vụ anh chị em đồng loại.

Đối với mọi người nói chung, chúng ta vinh danh Thiên Chúa trong thân xác mình cả trong lĩnh vực nghệ thuật, lao động và tất cả mọi hoạt động con người.

Đối với các bạn trẻ, các bạn hãy tôn vinh Thiên Chúa nơi thân xác của mình. Một cách thế để vinh danh Thiên Chúa trong thân xác mình là sống đoan trang, tiết hạnh. Đó là chọn lựa sống theo Tin Mừng, can đảm đi ngược lại với não trạng và lối sống chỉ biết dùng thân xác để thỏa mãn thú vui, quyến rũ người khác.

Khi gặp gỡ Thiên Chúa trong cầu nguyện, chúng ta sẽ được biến đổi nên giống Người. Như Môsê sau khi tiếp xúc với Thiên Chúa, mặt ông trở nên sáng chói. Như Đức Giêsu khi cầu nguyện và gặp gỡ với Chúa Cha, dung nhan Người trở nên chói sáng. Nhiều vị thánh cũng trải qua những kinh nghiệm như thế. Nếu chúng ta biết dìm mình trong cầu nguyện, chúng ta sẽ được biến đổi.

Chúa Giêsu tiếp tục biến hình cho chúng ta trong bí tích Thánh Thể. Sau khi truyền phép, bánh và rượu biến hình thành Mình và Máu Người. Thay vì làm ba lều, chúng ta hãy biến tâm hồn chúng ta thành một lều cho Chúa Giêsu Thánh Thể cư ngụ, nhờ đó chúng ta sẽ được biến đổi và tràn ngập niềm vui. Amen!

Lm. Phêrô Nguyễn Văn Hương

Mùa Chay, Hành Trình Biến Đổi 

(St 15,5-12; Tv 26; Pl 3,17-4,1; Lc 9,28-36)

Mùa chay là thời gian ân phúc để chúng ta thực hiện việc canh tân đời sống, củng cố đức tin nhằm đạt tới sự biến đổi, nghĩa là vinh quang phục sinh trong Chúa. Lời Chúa hôm nay đưa chúng ta về với ý hướng căn bản này. Xin được gợi lên ba điểm để cùng suy niệm:

  1. Vinh quang Tabor, lời mời gọi lên đỉnh Calverio

Bài Tin mừng hôm nay dẫn chúng ta đến với đỉnh Tabor rực ánh quang minh Chúa, qua việc Chúa biến đổi dung nhan. Đó là viễn cảnh về sự toàn thắng của Đức Kitô và là niềm hy vọng vinh quang dành mà chúng ta được tham phần, vinh quang thập giá. Vậy nên, cuộc biến hình này có liên quan tới cuộc thương khó và phục sinh của Chúa Giêsu:

–    Việc biến hình xảy ra “khoảng 8 ngày sau” sau việc biến cố Đức Giêsu mạc khải lần thứ nhất cuộc thương khó của Người (x. Lc 9,22) cho thấy ý hướng của biến cố này là củng cố đức tin của các môn đệ vào con đường của Người, đường lên Giêrusalem, đường thập giá;

–     Sự xuất hiện của ông Môsê và Êlia, đại diện cho Lề Luật và Ngôn sứ, đàm đạo với Đức Giêsu “về cuộc xuất hành Người sắp hoàn thành tại Giêrusalem”;

–    Tiếng Chúa Cha từ trời phán “Đây là Con Ta, người Ta tuyển chọn, hãy vâng nghe lời Ngươi” ám chỉ về về Người Tôi tớ của Đức Chúa mà Isaia loan báo.

Việc Chúa Giêsu biến hình giúp ba môn đệ thân tín cảm nếm trước vinh quang thật của Người, nhằm củng cố đức tin của các ông. Thánh Leo Cả viết về biến cố này: “Cuộc hiển dung này chủ yếu nhằm cất khỏi lòng các môn đệ cớ vấp phạm do thập giá gây nên, đồng thời giữ cho các ông vững tin, không bị dao động khi thấy Đức Kitô chịu nhục nhã trong cuộc thương khó tự nguyện của Người, vì các ông đã được mặc khải cho biết sự cao cả ẩn tàng của mầu nhiệm thập giá.”

Vậy nên, cuộc hiển dung này cũng là lời mời gọi hoán cải và lên đường: hoán cải “metanoia” là đổi hướng, là biến đổi cuộc đời, biến đổi cách sống, biến đổi cái nhìn, biến đổi tâm can. Vinh quang Tabor tỏ rạng là lời mời gọi các môn đệ và mỗi chúng ta phải biến đổi cải nhìn về hành trình của mình, hành trình mà các ông còn có cái nhìn sai lạc; hành trình mà các ông cần được thanh luyện để có thể cất bước đăng trình cùng với Thầy của mình.

Mùa chay, đúng ra trong suốt cuộc đời chúng ta, là cuộc hành trình hoán cải để được biến đổi nên con người mới, con người mang hình ảnh của Đức Giêsu Kitô, để được thông dự vào VINH QUANG CỦA NGƯỜI. Tuy nhiên, để có thể nếm hưởng niềm vui sung mãn bên Chúa, như cảm nhận của Phêrô “ở đây thật là hay” (c. 33), chúng ta phải hướng nhìn lên hành trình đời mình, hành trình Sequela Christ – hành trình Calverio tình yêu hiến trao cho vinh quang Thiên Chúa và phần rỗi con người. Bởi thế, biến cố biến hình, Mùa chay, là thời gian mời gọi chúng ta bước vào “cuộc thanh luyện đời sống thiêng liêng”, hành trình cùng với Đức Kitô vác thập giá đời mình tiến bước để cùng chết với Người, để được sống lại với Người và thống trị với Người trong vinh quang.

  1. Đức tin hành trình biến đổi với Đức Kitô

Chính đức tin dẫn chúng ta vươn tới những chân trời mới của sự biến đổi, của niềm hy vọng:

Bài đọc thứ nhất trình bày việc Thiên Chúa ký kết giao ước với tổ phụ Abraham là nền tảng của sự biến đổi thân phận loài người vốn bị nguyên tội làm thương tổn. Thiên Chúa quyết định thành lập một dân mới bắt đầu từ Abraham. Và Abraham chọn Thiên Chúa là Chúa của mình và tín thác, nương tựa vào Người, và Thiên Chúa sẽ làm cho ông một dòng dõi đông đức, là dân riêng của Người. Abraham đã dẫn bước trong đức tin, nên đã được biến đổi từ Abram thành Abraham, cha của những kẻ tin, cha của muôn dân nước.

Thánh Phaolô trong thư gửi giáo đoàn Philiphê hứa hẹn với các tín hữu rằng: “Đức Kitô sẽ biến đổi thân xác hèn hạ của chúng ta nên giống như thân xác hiển vinh của Người”. Đó là khẳng định được thâm tín qua đời sống của thánh nhân. Bởi thế, ngài mời gọi chúng ta hãy noi gương bắt chước ngài, đặt trọn niềm tin tưởng, cậy trông nơi Thiên Chúa, Đấng đã biến đổi con người Saole thành Phaolô nhiệt thành cho Mầu nhiệm Thập giá và Phục sinh của Đức Kitô.

Thánh Phaolô còn khuyến nhủ: nếu chúng ta đặt trọn niềm tin tưởng vào Thiên Chúa thì Nguời sẽ dùng quyền năng của Người mà chế ngự tất cả những yếu đuối của thân phận con người và biến đổi chúng ta được vinh hiển như Người.

  1. Biến đổi, đóng đinh tính xác thịt vào thập giá Chúa

Chúng ta tiến bước không phải dựa vào sức mạnh của chúng ta hay của thế gian, nhưng dựa vào sức mạnh của Chúa, Đấng là “sự sáng và là ơn cứu độ” của chúng ta. Chính vinh quang Phục sinh của Người là lời mời gọi, để chúng ta tiến bước mà không sơ hãi, là niềm hy vọng để chúng ta tin tưởng sẽ “nhìn thấy những ơn lành của Chúa trong cõi nhân sinh”.

Để có thể tiến bước trong sự sáng và hướng tới niềm hy vọng được biến đổi cùng với Đức Kitô, Thánh Phaolô mời gọi chúng ta phải bỏ đi con người cũ, con người vô lương tìm sự hư danh, “thù nghịch với thập giá của Đức Kitô”, mê đắm trong niềm vui thế tục “chung cuộc đời họ là hư vọng, chúa tể của họ là cái bụng. Họ đặt niềm hy vọng trong những điều ô nhục”.

Còn chúng ta, chúng ta đặt niềm tin tưởng vào Đức Giêsu Kitô, Đấng sẽ dùng quyền năng biến đổi con người yếu đuối của chúng ta, nên giống con người hiển vinh của Người. Sự biến đổi này sẽ đạt tới bằng đức tin, qua: Đời sống cầu nguyện; Qua việc lắng nghe tiếng Chúa; Qua việc bước đi cùng với Người trên hành trình thập giá của đời mình.

Lm. Hoa Thập Tự

Có thể bạn quan tâm